Trì miên - Chương 61: Chơi vú (H)
“Có thể tắt điện được không?”
Trong phòng, đèn trong phòng khách chưa được bật hết, chỉ bật một chiếc đèn vàng ấm áp, càng làm tăng thêm bầu không khí mơ màng cùng gợi tình.
Trì Khâm nhìn cô gái đang quỳ trước mặt mình, anh cởi khóa đồng phục học sinh, cô mặc một chiếc áo phông trắng bó sát bình thường, ngực cô phồng lên đong đưa theo từng động tác.
“Tắt đèn nhìn làm sao nhìn vú được?”
Ngón tay của Trì Khâm vén vạt áo của cô lên, vừa lái xe trở về nên anh đi rửa sạch tay, lúc này ngón tay đã lạnh cóng, Lâm Miên rùng mình, bị anh thấy được.
“Quỳ lạnh à?” Trì Khâm nhìn lướt qua tấm thảm dưới sô pha.
Lâm Miên đưa mắt nhìn anh, thử thăm dò hỏi”
“Lạnh thì không phải làm?”
Anh bật cười khẽ một tiếng: “Lạnh đi lên giường làm.”
“Không lạnh, thảm rất mềm.” Lâm Miên biết lúc nào anh nói chuyện cũng có cạm bẫy.
Vạt áo bị anh vén lên trước ngực,bàn tay to của Trì Khâm cách một lớp áo lót xoa nắn ngực cô, cho đến khi núm vú nhô lên, ngón tay anh ấn lên: “Có ai vú mềm như em không?”
Ngón tay đột nhiên dùng sức, Lâm Miên nhẹ ô a thành tiếng, vành tai đã nóng lên, thúc giục anh:
“Nhanh lên cho xong đi.”
Tay Trì Khâm tay lưu luyến ở trước ngực, thường thường vân vê núm vú:
“Núm vú, ngực đâu, không cho tôi nhìn thấy làm sao mà đánh nó được.”
Lần trước Lâm Miên đã nghe anh nói về chuyện này, bây giờ vẫn không tiêu hóa được, vì sao lại lắm trò như vậy, Trì Khâm không có động tác tiếp theo, ánh mắt đen nhánh nhìn chằm chằm vào cô.
“Vậy anh nhẹ thôi.”
Bàn tay Lâm Miên đưa về phía sau cới móc áo lót, nó buông xuống trên cánh tay, hai luồng vú mềm mại nảy ra ngoài, núm vũ vừa mới bị Trì Khâm chơi đùa, hạt đậu nhỏ đã sớm đứng thẳng, đáng yêu đứng giữa hai bầu vú tròn trắng nõn.
“Ưỡn ngực.” Âm thanh Trì Khâm trở nên trầm thấp.
Lâm Miên ngồi dậy dán đến gần anh, núm vú chạm vào lớp vải quần ở đầu gối anh, cô mẫn cảm hừ một tiếng, âm điệu đột nhiên thay đổi…
Hai đôi vú bị Trì Khâm nắm lấy, môi anh dán lên trên, sau đó đầu lưỡi bọc lại hại đậu liếm láp, nước bọt tẩm ướt núm vú, hàm răng anh luôn di di vào quầng vú màu hồng nhạt, lúc buông ra lúc lại ngậm lấy.
Lâm Miên ngửa đầu kêu ưm ưm, xúc cảm này đã có bao lần nhưng cô vẫn không nhịn được.
“Thích màu hồng hay màu trắng?” Trì Khâm buông vú ra, điệu cười xấu xa hỏi cô.
Lâm Miên vô lực mà ghé vào trên đùi anh: “Là sao?”
Bàn tay Trì Khâm xoa nắn vú cô: “Bây giờ là màu trắng.”
Vừa dứt lời, một cái tát rơi trên vú thịt, không dùng nhiều sức, nhưng cũng có tiếng “tét” rất rõ ràng, thấy được dấu tay phiếm hồng trên đó, vừa dâm dục lại quyễn rũ. Âm thanh của anh nhuốm đầy tình dục:
“Bây giờ là hồng nhạt.”
Lâm Miên bị đánh đau, ôm lấy vú mình, ánh mắt ngập nước nhìn anh.
“Kéo ra.”
Trì Khâm nắm lấy tay cô đặt lên khóa quần mình, dẫn dắt ngón tay kéo khóa xuống.
Lâm Miên nhìn thấy đồ vật đã đứng thẳng gấp không thể chờ nổi bắn ra, đánh vào tay cô, độ nóng làm cô thu tay về.
“Bảo bối, ôm vú đi.”
Tay Trì Khâm cầm lấy gốc côn thịt, cơ thể nghiêng về phía trước đến gần cô, thậm chí Lâm Miên còn cảm giác được đồ vật nóng bỏng kia.
Vì không có áo lót nên vú cũng không thoải mái, cô dùng tay bưng lấy hai bên vú thịt.
Đồ vật của Trì Khâm chọc vào trước ngực cô, cọ qua núm vú, anh lên tiếng dạy dỗ: “Hai tay ép chặt lại.”
Lâm Miên làm theo, cũng đồng thời lúc này, côn thịt trướng to đỉnh từ dưới lên ngực lên trên, cô không cần cúi đầu cũng có thể thấy được chất lỏng trên đỉnh, động ở vú thịt trắng nõn của cô.
“Thật mềm.”
Trì Khâm thở gấp trầm thấp, vừa đẩy eo vừa duỗi tay chơi núm vú cô:
“Còn chặt, cũng giống như cô bé của em, rất dễ đụ.”
Trước ngực Lâm Miên nóng bừng một mảng, không rõ là do bị anh làm nóng, hay cơ thể tê dại. Cơ thể bị anh đỉnh động không ngừng đong đưa: “Thật nóng.”
“Bởi vì nó thích em.”
Anh trực tiếp đứng lên, càng dùng sức đỉnh về phía trước, phía trước là hai viên đạn vú mềm mại, cô rên rỉ, môi nhỏ hé mở thở phì phò, nhìn qua giống như miệng nhỏ của em bé đang thổi bong bóng.
Động tác dưới thân của Trì Khâm càng lúc càng nhanh, bàn tay bọc lấy bầu vú không ngừng xoa nắn: “Gọi tôi…”
“Trì Khâm” Lâm Miên cảm thấy giọng mình đã không nói được thành lời.
Côn thịt bên trong khe vú càng thêm dùng súc: “Không phải!”
Đầu óc Lâm Miên đã hỗn loạn, không biết nghĩ kiểu gì, cô vô thức hô lên: “Anh zai?”
“Không đúng.” Trì Khâm nắm bả vai cô, nhớ đến giấc mơ đầu tiên của mình, dưới thân cương đến mức như sắp bắn ra:
“Gọi chồng.”
Đây là một từ ngữ cực kỳ thân mật, Lâm Miên chưa từng nghĩ sẽ xưng hô với bất cứ ai như thế này, cắn môi không chịu nói, bị anh tra tấn đến không nhịn được, vẫn kiên trì: “Không gọi cái này…”
Đúng như Trì Khâm đã dự kiến, dưới thân đã được vú cô bao bọc đến thoải mái tột đỉnh, anh nắm vú cô, rút côn thịt ra bắn trên bầu ngực bị ma sát đến đỏ hồng.
Dù anh đã cố gắng khống chế lực, nhưng vẫn có giọt bắn lên mặt Lâm Miên, mắt cô đã phiếm hồng.
Lông mi Lâm Miên cũng dính, cả người vô lực ngồi ngốc trên tấm thảm.
“Đcm.”
Anh mắng chửi thô tục, động tác hoảng hốt ôm cô lên đùi mình, lấy giấy lau đầy màu trắng trên mặt cô:
“Tôi sai rồi, bảo bối.”