Trì miên - Chương 54: Cửa sổ (H)
“Nói gì vậy?.”
Lâm Miên nhìn gương mặt lạnh tanh của người đang đi đến.
Trì Khâm khởi động xe, âm thanh lạnh lùng:
“Nói ông ta không xứng làm ba em.”
Lâm Miên không nói gì nữa, cô cũng cam chịu.
“Loại người này có rất nhiều.”
Âm thanh của Trì Khâm bao phủ bởi tiếng gió vù vù vì đang chạy như bay, Lâm Miên nghe cũng hiểu ẩn ý trong câu này, có vẻ như anh cũng đang nói đến ba của mình.
Trên đường hai người đều yên lặng, ngày mai sẽ kết thúc trở về Giang Thành, tuy không nói ra lời, nhưng trong lòng cô vẫn như có tảng đá đang đè nặng.
Xuống xe, Lâm Miên còn chưa đứng vững, eo đã bị ôm lấy đi lên tầng, hơi thở nóng bỏng của chàng trai dán vào vành tai cô, thường hay cắn một miếng.
“Có gì đuổi anh à, gấp như vậy?”
Lâm Miên bị anh ôm không thở nổi, đẩy đẩy bả vai anh nói.
Trì Khâm trực tiếp đưa lưng mở cửa, sau đó ngậm lấy môi cô, rõ chỉ là một ngày hôm qua không gặp không hôn, anh lại hơi nóng nảy, vừa ngậm vừa mút, giọng cũng thấp xuống:
“Một ngày mà tí thì nghẹn chết.”
Lâm Miên không chịu được lời nói trắng trợn dâm đãng này của anh, tùy ý để lưỡi anh lướt qua răng và môi mình, bị đẩy đấy cạnh bàn, quay ra nhìn ánh mặt trời chói chang bên ngoài cửa sổ, cơ thể cô bỗng chốc nóng lên:
“Kéo rèm lại.”
“Không kéo, kéo vào không nhìn được.”
Lời còn chưa dứt, Trì Khâm đã đưa tay vào trong quần áo.
Anh vén vạt áo lên, để lộ chiếc áo lót màu trắng, ngón tay dán lên bụng nhỏ của Lâm Miên, chậm rãi vuốt ve. Ánh sáng ban ngày càng khiến cơ thể vốn đã trắng nõn mềm mại của cô càng thêm quyến rũ. Bàn tay to tùy ý sờ nắn:
“Ban ngày nhìn càng đẹp hơn.”
“Sẽ bị nhìn thấy…”
Lâm Miên nhìn cửa sổ kính trong suốt từ trần xuống sàn, tim cô đập thình thịch khi làn da lộ ra ngoài, giọng nói cũng mềm đi.
“Không có ai cả.”
Trì Khâm dùng tay xoa ngực cô qua vải áo ngực, ngón tay móc vào giữa áo ngực nhẹ nhàng nhấc lên, hai luồng căng mọng nhảy ra ngoài, giống như hai con thỏ trắng, nảy rung loạn không ngừng.
Lâm Miên khẽ cong chân.
Từng cử động đều bị bắt giữ, Trì Khâm dùng ngón tay véo núm vú cô, vân vê:
“Ướt?”
Cơ thể hai người gần nhau đến nỗi Lâm Miên không thể trốn thoát. Cô nhẹ nhàng đáp lại, quần lót của cô đã ướt đẫm lúc bước vào phòng.
Tiếng nói Trì Khâm mang theo ý cười, ngón tay thăm dò tiến vào giữa hai chân cô, đúng là một mảnh trơn trượt, ngón tay vừa đưa vào phía dưới đã bắt đầu bị cắn:
“Còn nói mình không dâm, ngón tay tôi cũng không tha?”
Eo Lâm Miên dựa vào trên bàn, bị cơ thể anh dán lên.
Đầu núm vú vừa mới lộ ra không khí đã đứng thẳng, cọ vào ngực người trước mặt, chất liệu vải thô ráp giống như dấu vân tay trên ngón tay của chàng trai, cô không nhịn được hừ một tiếng, âm cuối kéo dài.
“Ngứa à?” Trì Khâm cúi đầu, khóe môi chạm vào tiểu Đậu Đậu cứng như đá, hơi thở ấm áp phả vào bộ ngực trần trụi.
Đầu núm vú bị đưa vào miệng, thân thể Lâm Miên run rẩy, ngả người về phía sau.
May mắn Trì Khâm đã ôm chặt eo cô, đầu chàng trai ghé vào trước ngực, đầu lưỡi liếm láp quanh hạt nhỏ, vòng quanh chơi núm vú, bên tai Lâm Miên tất cả đều là những âm thanh dính nhớp của môi lưỡi.
Phía dưới tiểu huyệt còn hút ngón tay anh, tựa như còn chưa đủ, phía dưới run rẩy, muốn đồ vật càng to hơn, Lâm Miên bị khát vọng trong đầu mình làm cho hoảng hốt, vậy mà cô vừa hồi tưởng đồ vật kia của Trì Khâm.
Thân thể đi theo ngón tay đưa đẩy, càng lúc càng nhanh rồi đụng phải cái bàn, trong phòng yên tĩnh nên âm thanh hơi lớn, cô không biết là đau hay sướng, kêu thành tiếng.
“Kêu cái gì?” Trì Khâm rút ngón tay bị ngâm đến trắng bệch của mình ra, ấn lên vú cho cô xem.
Dưới thân Lâm Miên đột nhiên nóng lên, bị ngón tay Trì Khâm bao lấy toàn bộ, chậm rãi nắm trong lòng bàn tay, triền miên hơn so với dùng ngón tay vừa nãy.
“Eo bị đâm cho đau…” Mắt Lâm Miên ướt đẫm, bàn rất cứng, từ lúc tiến vào đã cộm.
Tay Trì Khâm đặt ở mặt sau sờ soạng một phen, đúng là đánh vào mặt bàn, cơ thể mềm mại của cô cũng dễ lưu lại dấu vết: “Sao kêu dâm đãng như vậy hả?”
Lâm Miên không để ý tới anh, cúi đầu nhìn bộ ngực ánh nước, núm vú bị anh hút đến đỏ lên, dựng thẳng, chân đã mềm, chỉ có thể dựa vào bàn lấy lực.
Đột nhiên bị người ôm lấy eo, giống như con gà con bị người xách lên tới, Lâm Miên hô lên.
Kết quả giây tiếp theo đã bị Trì Khâm ấn ở trước cửa sổ, hai núm vú dán lên mặt kính, Lâm Miên nhìn vườn hoa ngoài sân cùng núi non trước mắt, sửng sốt trong giây lát.
Rõ ràng bên ngoài có người, người đang quét dọn đình viện cùng đường núi.
Chỉ cần hơi ngẩng đầu lên, là có thể thấy thân trên trần trụi của cô, cùng núm vú đang dán lên mặt kính.
Còn chưa lên tiếng, phía sau đã có cơ thể cứng rắn dán lên. Không biết Trì Khâm đã cởi quần áo từ khi nào, cơ bụng dán lên sau eo của Lâm Miên.
Đồ vật thô tô không cách trở đỉnh giữa hai chân, Trì Khâm nhẹ nhàng cắn cắn vành tai, ngón tay chui vào váy ấn lên âm đế ướt đẫm của cô.
Giọng nói hơi hưng phấn: “Bảo bối, chỗ này không sao cả, tôi muốn đụ em ở đây.”