Trì miên - Chương 44: Nước ngọt (H)
Lâm Miên nghe thấy anh nói liếm, cho rằng mình đã nghe lầm, suy cho cùng Trì Khâm gì cũng nói được khi ở trên giường, nhưng nhìn thấy ánh mắt xuồng nhiệt của anh dính ở giữa hai chân mình, cả người vẫn như bị sét đánh giữa trời quang.
“Anh bị bệnh à!” Lâm Miên kẹp chân, lại bị bàn tay to của Trì Khâm bóp phần đùi trong, lần nữa hai chân mở rộng ra đối diện với mặt Trì Khâm.
Sét đánh không kịp bưng tai, Lâm Miên đột nhiên bị hắn đẩy ngã ở trên giường, phần lưng rơi vào đệm giường mềm mại,mái tóc đen tuyền của chàng trai hạ xuống, phần tóc ngắn ở một bên cọ vào giữa hai chân cô. Cơ thể run rẩy một chút, dòng nước nóng không hề trở ngại chảy ra giữa môi hoa.
“Nghe thấy tôi muốn liếm kích động như vậy?”
Trì Khâm hé miệng, dùng môi nhẹ nhàng cọ môi âm hộ của cô, như lúc nãy vừa mới dùng ngón tay miêu tả hình dáng nơi riêng tư này.
“Ư..”
Lâm Miên cảm giác được thân dưới tê dại, xúc giác cũng được khuếch đại vô hạn, cô có thể cảm nhận được từng chuyển động của đầu lưỡi dưới thân mình, cổ họng không ngừng rên rỉ đi theo động tác của Trì Khâm.
Cô đưa tay che miệng và mím chặt môi, không chịu tiết ra bất cứ điều gì.
“Thật lãng phí.” Trì Khâm bóp chân cô.
Anh lè lưỡi thọc vào khe hồng của cô, quấn quanh âm vật vốn đã cứng ngắc của cô rồi hút vào. Dòng nước cứ chảy ra làm ướt môi anh, anh mút hết không một giọt.
“A… Anhi đừng..” Lâm Miên run rẩy, tay không ngừng đẩy giữa đầu chàng trai, lại vô lực rũ xuống.
Đột nhiên, ngoài cửa sổ lại có một tiếng sét lớn khác, hòa cùng với tiếng thét khó nhịn của cô gái.
Trì Khâm ngậm hai mảnh môi đày đặn vào miệng, tiếng nước tấm tắc rung động, giọng nói ách cười ra tiếng
“Thật nhiều nước có phải không?”
Hỏi xong anh càng dùng sức, dùng đầu lưỡi dọc theo nhục bích liếm láp, tiếng nước trong phòng càng ngày càng rõ ràng.
Sống mũi của anh ấy rất cao, trên đó có một nốt ruồi rất nhỏ, phải đến rất gần anh ấy mới nhìn thấy được, lúc này chóp mũi anh đang chạm vào âm hộ của Lâm Miên, thổi qua vùng nhạy cảm, còn cô đang dùng ngón tay nắm tóc anh, như mượn lực.
Lâm Miên cảm giác được lưỡi của chàng trai thọc sâu vào trong, hàm răng của anh đột nhiên cắn vào âm vật sưng tấy của cô, như là anh đang cắn núm vú của cô, dùng lực mút cắn.
“Nhẹ thôi…ngứa quá!”
Lâm Miên cuối cùng cũng không nhịn được kêu lên, ngón tay hung hăng bấu chặt vai anh.
Trì Khâm nghe thấy tiếng rên rỉ hăng hái của cô, anh không còn ý định liếm cô nữa, thay vào đó anh chọc vào âm đạo của cô như đang làm tình, nghe thấy tiếng cô gái hét lên ngày càng lớn, anh dần dần tăng cường sức mạnh của lưỡi.
Chóp mũi bị nước chảy ra làm cho ướt nhẹp.
Trong lúc bối rối, Lâm Miên nghe thấy âm thanh hầu kết anh nuốt xuống, cơ thể cô nóng lên, như đang đốt cháy sự tỉnh táo của cô, da thịt dưới cơ thể cô dường như mọc ra ý thức, điên cuồng hàm chứa lấy đầu lưỡi của Trì Khâm.
Buộc cô thừa nhận mình có một cơ thể thật mẫn cảm.
“Sướng như vậy à?” Trì Khâm ngẩng đầu, ngón tay ấn ấn âm đế, sau đó rút ra, Lâm Miên thấy trên đó ánh nước, cảm thấy thẹn thùng quay đầu đi.
Một giây tiếp theo, ngón tay Trì Khâm đặt trên xương quai xanh của cô, chậm rãi trượt đi, bôi lên xương quai xanh đang run rẩy vì thở của cô, không biết có phải là ảo giác hay không, nhưng hình như Lâm Miên ngửi thấy mùi tanh nhẹ.
Không kịp giãy giụa, ngón tay anh lại lần nữa dừng trên núm vú, hai đầu nhỏ vốn đã sưng tấy đỏ bừng giờ lại càng thêm dâm đãng và quyến rũ.
“Còn chưa xong đâu, bảo bối.”
Trì Khâm bật cười, trong mắt mang theo vẻ đùa giỡn nghịch ngợm, anh dùng hai ngón tay nhéo nhéo đầu vú của cô, trước khi hai chân cô khép lại, anh lại đột nhiên cúi đầu.
Dùng sức mạnh chưa từng có,hung hăng hút một ngụm âm hộ đang đóng mở và rỉ nước, lưỡi anh hoạt động không biết mệt mỏi, nhanh chóng đưa qua đưa lại âm vật, khe hở mỏng manh bị anh liếm mở, hàm răng sắc nhọn nghiền nát da thịt mỏng manh của cô.
Lâm Miên giật mình, thân thể kịch liệt run lên, cô cố gắng chống hông ngồi dậy, nhưng một dòng nước cuồn cuộn chảy ra, bị chàng trai dùng sức mút lấy.
Cô vô lực mềm đi xuống, nằm trên giường, khoái cảm dâng lên đỉnh đầu, như mất đi ý thức trong giây lát, chỉ có ánh sáng trắng nổ tung trước mắt, cô thở phò phò, nghe thấy tiếng mưa “bang” bang” đánh vào hàng hiên.
Còn có ——tiếng nuốt nước miếng.
Trì Khâm thay đổi cách làm, nhẹ nhàng duỗi đầu lưỡi, cuốn hết nước từ cực khoái của cô vào bên trong môi răng, anh không đứng dậy cho đến khi khoái cảm của Lâm Miễn lan đến tận xương tủy.
Anh đưa hai tay vắt chéo kéo vạt áo, cởi áo sơ mi trừ trên đỉnh đầu, chàng trai có bờ vai rộng cùng vòng eo hẹp, thân hình cơ bụng rõ ràng lộ ra trước mắt Lâm Miên, sau đó cúi người xuống, ôm lấy người đang thở dốc trên giường.
“Nước của bảo bối thật là ngọt.”
Giống như khen thưởng, cúi đầu hôn hôn môi cô.
Lâm Miên trố mắt một giây, nhớ đến gì đó quay đầu đi, âm thanh rầu rĩ, mang theo chút ngại ngùng cùng oán trách: “Anh đừng có hôn.”
“Đồ của mình còn ghét bỏ?”
Trì Khâm nhất quyết ngậm môi cô, cọ sát, bỗng nhiên Lâm Miên cảm nhận được đồ vật đang cương cứng còn đang cọ sát giữa hai chân vẫn đang run rẩy của mình.
Trì Khâm đứng dậy, lấy túi xách trên bàn, trực tiếp vứt đồ lên giường, có mấy chiếc hộp đủ màu sắc, ngón chân Lâm Miên bấu chặt, cô biết chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo.
“Đã mấy ngày rồi, sao anh…” Lâm Miên nhin anh mở một hộp ra. hàm răng xé mở gói, mấy cái này anh mua trước khi đến Bắc Kinh, sao người này có thể đem theo nó vượt hàng trăm km đến đây.
Trì Khâm đẩy eo, dương vật hình dáng nhô ra từ trong quần đập vào giữa chân Lâm Miên, lập tức ánh nước, anh nhìn khuôn mặt đỏ bừng của Lâm Miên, chậm rãi nói:
“Lúc nào cũng chuẩn bị, không được à?”