Trì miên - Chương 31: Sờ tôi (H)
“Không.” Lâm Miên bị đồ của anh làm nóng cuộn tay lại, nước ở đầu ngón tay không tránh được bôi lên trên đầu.
Trì Khâm rên lên một tiếng, lòng bàn tay cô gái thật mềm mại, chạm vào làm cho tê dại xông lên đầu, anh nắm lấy tay Lâm Miên, xoa nắn bàn tay trắng nõn.
“Nói một cách hợp lý, sau khi tôi sờ em, em không thể sờ vào tôi hả?”
Âm thanh của anh trầm khàn, mang theo hơi thở hổn hển.
Lâm Miên đỏ mặt, một giọt nước từ vòi hoa sen đang mở đột nhiên rơi xuống đầu vú sưng đỏ, cô rùng mình, những ngón tay còn đang trong quần Trì Khâm theo đó cử động một chút.
Đụng tới gân xanh nhô lên, còn thấy lông tóc ở gốc rễ, Lâm Miên bỗng thu tay về: “Sao lại còn…cái đó?”
Cô như đứa trẻ vừa tò mò, hưng phấn lại sợ hãi.
Trì Khâm sờ vào giữa hai chân cô, dùng ngón tay lại lớp lông tóc xoăn duy nhất trước môi hoa, mỉm cười nhẹ: “Em có còn người khác không được có?”
“Biến thái.” Lâm Miên nhẹ giọng mắng anh.
Trì Khâm thuận tay rút chiếc khăn tắm treo bên cạnh ném vào bồn rửa, Lâm Miên bị nhấc đặt lên đó.
“Lớn giọng vậy, xem ra vẫn còn sức lực?” Trì Khâm dùng một tay kéo quần xuống, đồ vật thẳng tắp đang cương cứng liền bắn ra ngoài.
Đây là lần đầu tiên Lâm Miên nhìn thấy thứ này của một chàng trai, trước đây nhìn thấy trên quảng cáo nhỏ ở web cô sẽ thoát ra ngay lập tức.
Đồ vật của Trì Khâm thật sự làm cho người ta sợ hãi, Lâm Miên nhìn chằm chằm, phản ứng đầu tiên của cô là đồ vật thô to như vậy, làm sao cũng sẽ rất đau.
Mặt trên những đường gân xanh có thể thấy được rõ ràng, thể hiện sức mạnh của chủ nhân nó ở khắp mọi nơi.
“Em sờ sờ nó.” Trì Khâm nhìn ánh mắt cô từ kháng cự chuyển sang tò mò rồi kinh hãi, giọng điệu mơ hồ có kiêu ngạo.
Đuôi mắt Lâm Miênt ửng đỏ, không biết do bực bội hay là xấu hổ, hoặc là chỉ là bị sương mù hun vào, ngón tay phủ lên, chậm rãi hoạt động một chút, vừa nóng vừa cứng.
Đỉnh tràn ra chút chất lỏng trong suốt.
“Nắm lấy.” Trì Khâm dẫn theo tay cô chỉ bảo, khanh coont hịt lại, mình lại thở hổn hển hai tiếng.
Lâm Miên nghe thấy âm thanh này của anh gợi lên hứng thú, ngón tay vòng chặt, quả nhiên tiếng anh kêu rên ngày càng nặng.
Cô như đang thăm dò một món đồ chơi.
Trì Khâm nắm lấy hai bên vú, vú của Lâm Miên mượt mà no đủ, núm vú vừa nhỏ vừa hồng, xinh đẹp đến dâm đãng, ngày đầu tiên anh nhìn đã biết rồi.
“Xoa xoa nó.” Trì Khâm dẫn đường động tác tiếp theo.
Lâm Miên không hiểu, đầu tiên là dùng lòng bàn tay xoa nhẹ đỉnh nấm một phen, đầu ngón tay chống vào mã mắt, nhìn đôi mắt Trì Khâm bị nghẹn hơi hồng lên.
Gợi cảm, lại bất đồng với vẻ lãnh đạm bình tĩnh ngày thường, vì cô nắm giữ trong tay.
Trì Khâm đem núm vú ấn vào trong quầng vú, nhìn khăn tắm dưới thâm cô gái đã sẫm một mảnh, cười mắng cô: “Nghiêm túc vào, xoa trứng.”
Anh động thân, dùng côn thịt đỉnh vào lòng bàn tay mềm mại của cô gái, như muốn cắm vào nơi ướt át đang chảy nước giữa hai chân cô.
Lâm Miên như xoa một con mèo, xoa nắn xuống dưới, nghe thấy tiếng hít vào trên đỉnh đầu.
“Còn bao lâu nữa?” Trì Khâm đang sướng đến thoải mái, nghe thấy âm thanh nhẹ nhàng này, ngón tay đang dùng sức bỗng yếu đi.
Trì Khâm thẳng lưng đâm chọc trong lòng bàn tay cô, dỗ dành: “Động một lát nữa.”
“Mỏi tay…” Lâm Miên xoa nắn hỗn loạn, lòng bàn tay bị ma sát đến mất đi tri giác.
Trì Khâm nhìn đôi vú vì động tác mà lay động trước mặt, giữa hai chân lấp lánh nước, phần thịt nhỏ sưng tấy đang mấp máy, lén nhìn tay của chủ nhân mình đang “thủ dâm”.
Bên trong vừa nóng vừa chặt, Trì Khâm nghĩ sẽ rất tuyệt khi hoàn toàn cắm vào, lúc ra vào bị nước dịch của Lâm Miên chảy ra văng khắp nơi, thật sự sẽ rất sướng.
“Nắm chặt vào.” Cuối cùng anh cũng ra lệnh.
Lòng bàn tay Lâm Miên bị bắn đầy tinh dịch của anh, dính và trơn, cô chưa kịp nhìn lại, bộ ngực đã bị hút lấy, núm vú cứng như đá bị một chiếc lưỡi mềm mại liếm láp.
Đồ vật trong tay còn đang bắn.
Có thể cô cũng run rẩy vài cái theo, tiết trên khăn tắm, ngực phập phồng.
“Lại sướng?” Trì Khâm gặm mút một hồi nhũ thịt, ngẩng đầu lên từ hai vú, cười nhạo hỏi cô.
Toàn thân Lâm Miên mất đi sức lực, nhìn chất lỏng màu trắng trong lòng bàn tay,nước bọt trên ngực và cảm giác trơn trượt giữa hai chân, cô tức giận đá vào đũng quần chưa kịp kéo khóa của anh.
“Em định mưu sát chồng à.” Trì Khâm nắm lấy chân của cô, ngón chân mượt mà đáng yêu, giống như trân châu.
Lâm Miên nhìn anh bế chân cô lên, phát hiện ra anh có vẻ rất thích cơ thể cô, nhưng vẫn cảm thấy anh càng biến thái:
“Phí cả tắm rửa.”
Trì Khâm đưa tay nắm lấy vòi sen, điều chỉnh nhiệt độ nước:
“Việc nhỏ.”
Kỹ thuật của anh không hề nhẹ nhàng, nhưng cũng khá tùy tiện, Lâm Miên mất đi sức lực, nhìn bàn tay to lớn của anh xoa bóp trên làn da cô, mở bàn tay cô đang nắm, rửa sạch từng chất lỏng màu trắng sữa trên đó.
“Ha, đều là con cháu của tôi.” Âm thanh của anh không giấu được sự sung sướng.
Lâm Miên không nhịn được, mắt trợn trắng mắng nhỏ:
“Vậy anh nhét trở lại đi.”
“Lại tranh luận, nhét nó vào lỗ của em nhé.”
Trì Khâm đưa đầu vòi sen vào giữa hai chân cô.
Lâm Miên không nói nữa, cô không thể chơi trò biến thái được.
Anh tùy ý tắm rửa nhanh chóng, hai người đều tắm qua, Lâm Miên để anh bế ra khỏi phòng tắm, đặt cô ở bên giường như một con nhộng.
Cô nhắm mắt yên lặng, cho đến khi một phần giường sụp xuống, một người ẩm ướt nằm xuống bên cạnh.
“Sướng xong liền ngủ?” Trì Khâm ép cô nâng đầu lên, xuyên cánh tay của mình qua, giam cầm người vào lòng ngực mình.
Ban đêm mùa hạ oi bức, động một chút đã ra một thân mồ hôi, Lâm Miên không muốn động đậy nữa, tùy ý anh:
“Ngày mai tôi còn phải ngồi xe.”
Người bên cạnh không còn lăn lộn cô, Lâm Miên nghe thấy tiếng mở khóa di động, sau đó có tin nhắn giọng nói trên wechat:
“Trì Khâm, em sắp tham gia cuộc thi, anh có thể đến tiễn em được không? em sợ…”
Con ngươi Lâm Miên xoay chuyển, cô không rõ vì sao Trì Khâm sẽ có nhiều phiền não như vậy.
“Em trả lời giúp tôi.” Trì Khâm dí sát di động của mình vào mặt cô.
Thấy cô gái không có phản ứng gì, bàn tay đang ôm vai cô dưới chăn bắt đầu cử động, không biết muốn chạm vào đâu, thăm dò từng chút một.
Lâm Miên không thể chịu đựng được nữa, cuối cùng cô cũng mở mắt ra và cầm lấy di động của anh.
“Chết rồi, có việc thì hóa vàng đi.”
Đang muốn ném về, trên màn hình lại bắn ra mấy tin nhắn:
“Em thích anh thật lâu.”
Lâm Miễn cau mày khó chịu, tại sao trong một đêm lại có nhiều tin nhắn như vậy, ai đến anh cũng không từ chối sao?
Cô không quan trọng tình tiết xử nam xử nữ, nhưng nếu Trì Khâm ai đến cũng không từ chối, cô cũng có chút khó chịu, dù sao cũng vì vấn để sức khỏe của bản thân.
“Có phải người không thể chiếm được càng hấp dẫn hay không.” Lâm Miên ném di động vào người anh.
Trì Khâm nhìn sắc mặt của cô không tốt, cho rằng người trước mặt có thể đang ghen, càng nhìn càng vừa lòng, cúi người mổ nhẹ lên khóe môi cô, thản nhiên nói: “ Đúng”