Trì miên - Chương 14: Giữa chân (H)
Trì Khâm vê vài lần bằng ngón tay, nước dịch trơn trượt treo ở đầu ngón tay, có hương vị nhàn nhạt.
Cô dạng chân ngồi trên bàn, vì bị xoa nắn đỏ hồng tươi đẹp ướt át, chậm rãi mấp máy, còn theo cơ thể rung động của Lâm Miên chảy nước.
Trì Khâm khảy núm vú, thấp giọng hỏi cô: “Thích không?”
Cao trào của Lâm Miên rút đi, phục hồi chút tinh thần, phát hiện từ vừa mới bắt đầu Trì Khâm vẫn luôn để ý cô có thích hay không, đương nhiên cô sẽ không cho rằng Trì Khâm quan tâm đến lựa chọn của cô.
Theo bản năng muốn trả lời không thích, từ “Không” sắp bật ra, tự nhiên cô lại nghĩ đến vấn đề ‘ có thích hay không’ này.
Lúc Trì Khâm hỏi muốn theo anh không, cô đã nói là vì không thích.
Lâm Miên cuộn tròn nắm tay, nhìn vậy là anh biết thắng hay bại rồi.
Hai người đối diện, ánh mắt lưu chuyển sau cơn sóng tình vui vẻ qua đi, Lâm Miên vẫn không muốn giấu lời muốn nói: “Không thích.”
Trì Khâm cũng đã đoán được, anh không biết thắng bại dục hay là cảm giác muốn chinh phục, nhưng vấn đề này lúc nào cũng muốn giả vờ tranh luận.
Cái thành trì này phá không xong cũng không thú vị.
“Không thích vậy còn chưa xong.”
Trì Khâm bóp eo cô ôm người từ trên bàn xuống dưới.
Mũi chân mới vừa chấm đất, chân Lâm Miên mềm xuống giống như mì sợi, suýt mềm nhũm té ngã về trước mặt, cô vô thức ôm lấy eo Trì Khâm, không biết có phải thường xuyên tập luyện hay không, dán lên còn có thể thấy mấy khối cơ bụng.
Không lỗ.
Trì Khâm tụt váy đã sớm đã cởi khóa xuống dưới, nhấc chân cô lên, dùng chân nhẹ cởi quần áo ném ra xa, chỉ còn lại chiếc quần lót màu trắng, như học sinh tiểu học, Trì Khâm nhìn chằm chằm.
Ha một tiếng.
Không cởi hẳn ra, ngón tay móc lấy chơi chơi.
Mông Lâm Miên chợt lạnh, một bàn tay đưa ra che quần lót của mình lại.
Trì Khâm cười nhạt một tiếng, trực tiếp kéo chiếc quần nhỏ kia xuống, cũng không cởi hẳn ra mà treo trên cổ chân cô.
Vừa lòng nhíu mi, tay đánh vào mông cô, không mặc quần áo nên xúc cảm càng tốt hơn: “Quay người lại.”
Lâm Miên không hiểu ý của anh, bị xoay vai quay người sang chỗ khác, bàn tay thon dài phủ lên tay cô, nắm lấy ấn lên bàn. Xương bàn tay anh rõ ràng, còn có gân xanh nhô lên khảm vào da, Lam Miên nhìn chằm chằm thưởng thức.
Cho đến khi giữa chân bị chen vào đồ vật nóng kinh người, cô ngạc nhiên nhảy dựng lên, động tác còn chưa kịp đã bị người phía sau dùng cơ thể đè xuống.
“Kẹp chặt.” Trì Khâm ra lệnh nói, có khí thể làm người ta phải nghe lời.
Lâm Miên mơ hồ làm theo, cô cũng không biết kẹp chân để làm gì, chỉ là bắp đùi sử dụng lực, bao bọc lấy đồ vật nóng bỏng kia.
Trì Khâm hít vào một hơi, ánh mắt đưa xuống nhìn bầu vú vì cúi mà rũ xuống dưới, núm vú cũng rơi xuống, ánh mắt tối sầm.
“Sao dâm như vậy?” Trì Khâm khàn giọng, ra vào giữa hai chân cô, côn thịt cũng bị cọ đến tràn đầy nước dịch:
“Không cần dạy cũng làm được.”
“Không phải, mới…không có.” Ngón tay Lâm Miên ngón nắm lấy góc bàn, nức nở phản bác.
Trì Khâm nhìn đôi vú lay động vì bị động, nặng trĩu rũ xuống, anh sướng đỏ mắt.
Một tay khác từ bên hông xuyên qua, cánh tay có lực đè trước ngực cô gái, cho hai viên núm vú đáp lên cánh tay mình.
“Không có?”
Biên độ đong đưa dưới thân của Trì Khâm lớn hơn, cảm nhận môi hoa của cô cọ qua côn thịt, hai viên núm vú đáng thương cũng cọ lên làn da mình.
Lâm Miên không biết do sướng hay là bị đâm,rên rỉ cùng nức nở đều đứt quãng, thân thể bị đâm run rẩy.
Dưới thân đồ vật nóng bỏng cọ xát hoa môi mềm mại, ngẫu nhiên sẽ phá mở cái miệng nhỏ đang nhắm chặt, làn da cùng lớp lông tóc cứng hòa lẫn, đâm vào âm đế vừa trải qua cao trào.
“Có thích không?” Trì Khâm đâm đi về phía trước, nhìn da thịt trần trụi của cô, có đồ vật của mình đang ra ra vào vào, anh đưa tay nắm lấy bên vú không thể nắm hết bằng một bàn tay.
“Cúi đầu nhìn, Lâm Miên.” Anh thọc vào rút ra, thở hổn hển.
Lâm Miên nghe thấy tên của mình, theo phản xạ có điều kiện nghe lời, ngoan ngoãn cúi đầu nhìn xuống giữa chân.
Phần đầu của đồ vật làm cho người ta sợ hãi đang ở nơi cấm kỵ của cô ra vào, mặt trên là nước của cô, lấp lánh.
Giống như thật sự cắm vào trong? Lâm Miên nghĩ, sau đó lắc lắc đầu, mình khi nào cũng xuất khẩu thành dơ.
Trì Khâm cảm thấy côn thịt càng thêm trơn trượt, vì chân cô vẫn chảy nước bất tận, dán vào vành tai cô nói: “Em thích.”
Lâm Miên không có sức lực nói chuyện, âm thanh chỉ rên rỉ theo bản năng, thân thể lay động hơn vì người phía sau va chạm ngày càng mạnh mẽ.
Cho đến khi cây gậy nóng bỏng có gân xanh đan xen ở phía trên cọ qua nơi âm đế, cô không nhịn được kẹp chặt chân, sau đó có cơn ngứa vì khoái cảm mới cao trào, cũng vì…
Trì Khâm còn nói lời cợt nhả, một tay xoa vú, đuổi theo hỏi Lâm Miên sướng hay không sướng.
Anh đĩnh eo hung hăng đâm thọc, rút ra bắn lên eo cô.
Lâm Miên thấy trên eo nóng bỏng, cơ thể không có gì chống đỡ mềm xuống, được Trì Khâm ôm lấy.