Trì miên - Chương 12: Giấu đi (H)
Lâm Miên đi lên nhà anh như thế nào, vì rối đầu óc loạn nên cũng không còn ấn tượng, chỉ nhớ là chân mình không cần phải dùng sức, hành trình nằm toàn bộ trên tay Trì Khâm.
Bàn tay anh thon dài sạch sẽ, cũng thật nóng bỏng.
Vòng eo Lâm Miên bị anh véo hơi đau, những nơi anh đụng vào như có dấu vết hơi thở cùng độ ấm của anh, chậm rãi không chịu tiêu tan.
Cô không nghĩ đến, chỗ Trì Khâm ở gần nhà mình đến vậy, đối diện đi vài bước đã đến.
Cho đến lúc cả người bị đặt lên bàn ăn, cô còn suy nghĩ, vì sao trước đó mình đi học lại không bao giờ gặp được Trì Khâm.
Trì Khâm không hài lòng vì cô đang phân tâm, đánh một cái vào mông cô, vừa mềm vừa cong, vốn chỉ cảnh cáo một cái, cuối cùng xúc cảm này tuyệt đến mức anh không chịu buông tay.
Dán vào vành tai cùng cổ Lâm Miên, trên cổ có hương chanh nhàn nhạt, tiếng nói trầm khàn bị tình dục làm bỏng cháy: “Hôn tôi.”
Lâm Miên cảm giác cả người mình như đang ngồi lên bàn tay to của chàng trai, độ ấm truyền vào trong cơ thể, cô bất giác kẹp chân, trên người bị hơi thở đang thổi vào làm cho ngứa ngáy, bả vai rụt rụt lại.
Nghiêm túc nhìn chằm chằm gương mặt đẹp trai lạnh lùng của Trì Khâm trong bóng tối, lúc nào cũng như người khác đang thiếu nợ anh, đường cong khuôn cằm rõ ràng, Lâm Miên rối rắm, vẫn không muốn nghe theo lời anh nói:
“Không.”
Trì Khâm cũng không cáu, cười như không cười nhìn nhìn cô, tầm mắt dần dần đi xuống.
Trước ngực cô gái đang phập phồng, nhìn qua rất bình thường, nhưng Trì Khâm đã sờ thử, nhìn qua, tất nhiên biết rõ phong cảnh sóng to gió lớn bên trong.
Trì Khâm đưa tay kéo khóa váy cô xuống, túm áo sơ mi ra khỏi váy, bàn tay theo đó thăm dò vào trong, cách lớp áo lót xoa nắn.
Áo lót rất chặt, mới xoa nhẹ hai lần, quầng vú màu hồng nhạt lộ ra ngoài, bị áo lót thít lại thành hình, viền ren vừa lúc đè trên núm vú. Anh dỏ mắt nhìn chằm chằm chỗ kia, ngón tay lại ấn núm vú vào trong, khàn giọng hỏi cô: “Sao mặc chật thế này?”
Áo lót vì che giấu nên nhỏ hơn so với size của mình, cô bị làm cho đau rồi mà tay anh lại dùng sức xoa, có cảm giác ngứa ngáy đan xen đau đớn, nhẹ nhàng hừ một tiếng:
“Sẽ bị nhìn chằm chằm.”
Trì Khâm đã hiểu, trong lớp anh ngẫu nhiên cũng có vài nam sinh bàn tán xem ngực nữ sinh nào to nhất, ai mà to nhất, ngày hôm sau nữ sinh được nhắc đến sẽ bị nhìn chằm chằm vào ngực.
Động tác xoa của anh chậm một chút:
“Đem giấu em đi không cho người khác nhìn, được không?”
Lâm Miên cúi đầu nhìn áo mình phồng lên hình dáng bàn tay của chàng trai, còn có ánh mắt thâm thúy của Trì Khâm, lời âu yếm động lòng người, nhưng lời này không có giá trị gì ở thời điểm này, tuy vậy nhưng tim cô vẫn đập nhanh hơn một chút.
Cô ghé vào trên vai Trì Khâm, không nói được cũng chẳng nói không, vừa lúc bàn tay bên trong lại tiếp tục động tác, một bên vú tiến vào lòng bàn tay to rộng, ngón tay xẹt qua nhũ thịt, núm vú bị khảy khảy lặp đi lặp lại.
Lâm Miên rên rỉ một tiếng không rõ.
Trì Khâm bị tiếng rên rỉ mềm như bông làm cho đôi mắt đỏ lên, dưới thân căng thẳng, dương vật hùng hổ đỉnh giữa chân cô.
Lâm Miên cảm nhận được đồ vật nóng bỏng dán vào mình, hoa môi cũng không chịu khống chế, run rẩy mút vào, cô xoắn người giảm bớt, kết quả là côn thịt vốn đang kẹt ở giữa chân lại chọc vào phần thịt mềm trên đùi theo chuyển động của cô.
Mất đi lớp vải quần lót ngăn cách, xúc cảm này càng thêm rõ ràng, thật cứng, còn nóng hơn so với tay anh.
Đỉnh đầu truyền đến tiếng cười khẽ của chàng trai: “Động cái gì?”
Lâm Miên nhịn không được bật ra: “Nóng, còn ngứa.”
Nhìn Trì Khâm điều chỉnh động tác, đồ vật thô nóng lần nữa trở về giữa quần lót cô, vú thịt hung hăng bị xoa nhẹ.
Trì Khâm cong khóe môi, cơ thể nhẹ đỉnh đỉnh về phía trước một chút, cố ý trêu cô: “Trên đùi không có lỗ sâu, không đụ được.”