Dụ dỗ - Chương 16: Chỗ đi tiểu…đau
Trương Du mở mắt ra, thấy đỉnh đầu tóc xù bông.
Lúc này anh mới nhận ra mình đã có được người mình muốn, mà lúc này cô vẫn đang ngủ say. Anh cúi đầu hôn nhẹ lên má Hà Tô , khóe miệng dần nhếch lên.
Trương Du nhìn đồng hồ, mới bảy giờ.
Anh nhẹ nhàng đứng dậy mặc quần áo, rửa mặt rồi xuống bếp chuẩn bị bữa sáng.
Trương Du tập thể dục xong ở phòng khách, anh vào phòng ngủ tắm rửa, lúc trở lại bếp, cháo đã nấu xong. Anh vào phòng ngủ xem Hà Tô thế nào, thấy cô vẫn ngủ nên không làm phiền, cầm hộp cơm đến bệnh viện.
Bà Trương thấy Hà Tô không đến nên hỏi thăm tình hình của cô.
“Lúc cháu đi em ấy vẫn đang ngủ, nên cháu không gọi.” Trương Du vừa trả lời vừa đút cháo cho bà Trương.
Sau khi bà Trương ăn sáng xong, Trương Du ngồi lại với bà một lát rồi mang hộp cơm về.
Trên đường về, anh ghé qua hiệu thuốc mua thuốc giảm sưng, cũng mua một hộp bao cao su.
Về đến nhà, Hà Tô vẫn chưa dậy.
“Tô Tô, dậy đi.” Trương Du nằm xuống bên cạnh Hà Tô, thì thầm vào tai cô.
Hà Tô cựa quậy một lúc sau mới mở mắt ra. Cô ngơ ngác nhìn khuôn mặt tươi cười của Trương Du.
“Chỗ đi tiểu…đau…”
Hà Tô nhìn Trương Du một hồi sau đó lại gần Trương Du, vùi đầu vào ngực anh nhỏ giọng nói.
“Tôi mua thuốc rồi, bôi xong sẽ không đau nữa… em dậy bôi được không? Bôi xong ra ăn sáng nhé.”
Trương Du rất hài lòng với hành động vô thức của Hà Tô, trong lòng cảm thấy ấm áp.
“Ừm..”
Sau khi nghe được câu trả lời của Hà Tô, Trương Du đứng dậy vén chăn lên, nhưng Hà Tô lại co rúm tay chân vì hành động này.
Cơ thể trắng nõn rải rác vài vết hôn đỏ thẫm, bầu ngực căng tròn đầy vết tích, bao gồm cả dấu hôn, vết cắn và dấu tay, chứng tỏ Trương Du rất thích bầu ngực này.
Anh sò chóp mũi cảm thấy hơi tội lỗi, mở lọ thuốc mỡ, ngồi xuống bên dưới Hà Tô, đưa tay tách hai đùi đang khép chặt ra. Đập vào mắt anh là hai môi hoa sưng tấy, dính chút máu đỏ. Hai “vỏ sò” khép chặt vào nhau đang run rẩy nhẹ vì sự căng thẳng của chủ nhân.
Trương Du nuốt nước bọt, dùng ngón tay nhẹ nhàng chấm một ít thuốc mỡ, nhẹ nhàng bôi lên vùng đang sưng tấy của cô, nhẹ nhàng tách hai cái “vỏ sò” ra, lỗ nhỏ hơi hé ra. Ngón tay chấm thuốc mỡ được đưa vào, thuốc mỡ được bôi xung quanh.
Anh xé một tờ giấy lau tay rồi ném vào thùng rác, nhặt quần lót giúp Hà Tô mặc vào, mặc áo sơ mi của anh, chiếc áo hơi rộng, dài vừa đủ che mông Hà Tô, để lộ hai cẳng chân thon dài.
Sau khi bế Hà Tô vào phòng tắm rửa mặt, Trương Du bế cô đến bàn ăn rồi ngồi xuống, lúc ăn xong cũng không đặt Hà Tô xuống mà vừa bế cô vừa ăn sáng.
Sau đó Hà Tô xem phim hoạt hình ở phòng khách, Trương Du xuống nhà bà Trương lấy ít quần áo cho cô. Cả buổi sáng, Trương Du nằm trên sofa ôm Hà Tô, thỉnh thoảng lại tranh thủ sờ soạng.
Gần trưa, Trương Du vào bếp làm cơm trưa cho ba người.
“Ăn xong chúng ta sẽ đến bệnh viện thăm bà.” Hà Tô nghe nói sắp đi thăm bà, vui vẻ chạy vào bếp ôm lấy eo Trương Du.
“Được!”
Trương Du quay đầu nhìn Hà Tô đang mỉm cười, sờ đầu cô, nhếch môi rồi tiếp tục nấu ăn.
Trương Du chuẩn bị cơm trưa, Hà Tô vui vẻ đi theo.
Ăn xong, hai người xách hộp cơm ra bệnh viện. Trên đường đi, tay trái Trương Du cầm hộp cơm, tay phải nắm chặt tay Hà Tô, dẫn cô đi.
“Bà ơi!” Vừa đến bệnh viện, Hà Tô vội vàng chạy đến bên giường bà Trương, mỉm cười nhìn bà.
Lúc vào cửa, bà Trương thấy hai người nắm tay nhau thật chặt,do đoán được ý của Trương Du nên không phản đối, bà cảm thấy Trương Du cũng thật lòng.
“Để bà ăn trước đã!” Trương Du mở hộp cơm ra.
“Cháu đút cho bà!” Hà Tô chạy đến bên Trương Du, cầm thìa chuẩn bị đút cho bà.
“Đưa cho bà tự làm! Cũng đỡ hơn nhiều rồi.” Bà Trương mỉm cười nói với Hà Tô , vẻ mặt hiền lành nhìn hai người trước mắt.
Ăn xong, Trương Du ở lại bệnh viện một lúc, rồi chuẩn bị đưa Hà Tô về nhà.
“Trương Du, Tô Bảo là một đứa trẻ ngoan, cháu nên… chăm sóc con bé cho tốt…”
Trước khi hai người rời đi, bà Trương dặn dò anh.
“Cháu sẽ!” Trương Du kích động nói với bà Trương, anh biết, đây là bà Trương đã đồng ý việc của mình và Hà Tô!
Nhìn bà lão nằm trên giường, Trương Du quay lại nắm tay Hà Tô đi ra khỏi phòng bệnh.
Trên đường đi, Hà Tô truyện trò tíu tít, Trương Du cũng kiên nhẫn trò chuyện cùng cô.
Hai người nắm tay nhau đi dưới ánh mặt trời, thật nóng, lúc này, trong lòng Trương Du cũng rất nóng, bởi vì anh đã tìm được đúng người.